Mình đang nhìn chị. Suốt chừng ấy năm, chưa bao giờ mình nhìn chị kỹ như vậy.
Từ đó giờ, chị luôn là người làm chủ mọi câu chuyện. Gai góc và sắc bén, chị kiểm soát mọi thứ xung quanh.
Vậy mà lúc này, chị ngồi đó, chia sẻ những tháng năm lăn lộn trong nghề với đàn em.
Mình nhìn chị thật kỹ, nhận ra một con người mà trước đây mình chưa biết.
Lúc này người phụ nữ đó thật “phụ nữ”, bao nhiêu gai góc đi đâu hết. Chị vừa mong manh vừa nguyên bản. Khi nói về đam mê, tâm huyết, vẻ đẹp của nghề nghiệp, ai cũng chỉ có một con người thật để bộc lộ.
Vẻ đẹp của chị là vẻ đẹp lăn xả, đốt lòng mình cho công việc.
Mình bỗng muốn nhẹ nhàng và bao dung hơn với cuộc đời. Mình bỗng muốn nhìn sâu vào ai đó mà không phán xét, nhìn vào con người nguyên bản của họ chứ không phải những gai góc họ xù ra để đối phó với cuộc đời.
………….
Có những mối lương duyên kéo dài theo năm tháng. Có những ngày sát phạt nhau trên hợp đồng, lại có những ngày ngồi nghe tỉ tê về những năm tháng người kia đi qua. Nhận ra dù ở phía nào của hợp đồng, ai cũng lăn xả, đến cùng cho công việc của mình.
Chị là challenge lớn cho những nhà lãnh đạo. Phải là người lãnh đạo có tầm vóc thật sự mới dẫn dắt được những người như vậy.
Sự nể trọng không phải vì mức lương bao nhiêu, làm cho brand nào, job to hay nhỏ mà là tâm thế, thái độ làm nghề.